Bài đăng

Ghi nhớ về trường!

Hình ảnh
Gởi bọn chúng tôi! Dòng đời bất tận, cuộc sống là khoảng mênh mông, cuốn ta vào những tháng ngày tha hương biền biệt. Quê hương vì thế mà dần đổi thay trong tâm tưởng. Không phải vì ta lơ đễnh, nhưng những hồi ức tuổi thơ năm nào giờ chỉ là những bức ảnh rời rạc, chắp vá trong niềm nhớ. Lạ, ngôi trường xưa – nơi ta từng hờ hững khi cận kề – vẫn hiện lên trọn vẹn, như thể chưa hề rời đi. Những ký ức ngọt ngào chưa bao giờ phai nhạt, sáng rõ đến mức tưởng như ta có thể cân đo, đong đếm từng khoảnh khắc, tưởng như có thể sắp xếp vô vàn mảnh vụn của thời gian một cách ngăn nắp, chỉn chu, không sai lệch. Ở đó, những dãy nhà cũ vẫn uy nghi, tao nhã. Mái ngói già trầm tư, nghiêm nghị, như quan sát mọi trò tinh nghịch của bọn trẻ suốt bao năm. Mỗi lần lỡ làm rơi trái cầu lên hiên mái, nó giữ lại chẳng buông, mặc cho đám chúng tôi xúm xít cố giành lại. Có khi bọn tôi còn bạo gan ném luôn giày, cành cây lên, mong thu hồi “tài sản”, thế mà kết quả vẫn là thất bại ê chề. Trống vang, cả đám bỏ chạy...

Thư gửi con trai!

Hình ảnh
 Con trai yêu dấu, Hôm nay là một ngày thật đặc biệt. Ở nước Mỹ xa xôi, em gái nhỏ của con vừa tròn một tuần tuổi. Em bé còn đỏ hỏn, khóc cười lạ lẫm, khiến ba mẹ tất bật cả ngày lẫn đêm mọi thứ giờ đây dường như đổ dồn cho em con. Nhưng không, trong trái tim ba mẹ, chưa bao giờ vơi đi tình thương dành cho chàng trai bé nhỏ của mình — cậu bé 5 tuổi vẫn đang ngày ngày tập viết chữ, tập gõ những nốt nhạc, tập vẽ những gam màu đầu tiên đến bận rộn như một người trưởng thành đương vất vả trong công việc. Ba mẹ nhớ con da diết. Nhớ tiếng cười trong veo, nhớ ánh mắt long lanh hay hỏi dồn dập cả ngàn câu hỏi. Nhớ cả đôi bàn tay nhỏ xíu luôn cố gắng hết mình để trở thành “anh lớn”. Ba mẹ biết, con đã phải gắng gượng thật nhiều. Khi hay tin con bị máng vốn vì không chịu tập vẽ, ba mẹ buồn lắm. Ban đầu, trong cơn nóng ruột, ba mẹ còn nghĩ đến chuyện nghiêm khắc lên con. Nhưng rồi bỗng nhớ về chính tuổi thơ mình — cũng từng chịu những lời nặng nề, những roi vọt đau rát ... Ba mẹ ...

TRÊN - DƯỚI

Hình ảnh
TRÊN xua: em hãy lãng quên đi DƯỚI bảo: rằng anh chẳng được gì! TRÊN xỉn vàng răng ăn khói phiến DƯỚI nhàu tương guốc nuốt chai lì TRÊN đương phơ phất mươi hàng tóc DƯỚI móc tòng teng cặp ngọc tỳ TRÊN ngấn lệ rơi còn vướng vất DƯỚI lòng nén chặt nỗi sầu chi?

Ca sĩ hạng ... hán!

Hình ảnh
Ngắm lại ta xưa thấy thiệt ngầu Một thời khan họng quá chừng lâu Dọc ngang sâu bít... CHƯA lừng lẫy Bốn bể tai ương... ĐẪM trật trầy Nhân thế thị phi mà chán ngán Dòng đời tranh đoạt vẫn lầm than Đương ca hư giọng... thành mai mái Đổi giọng "đồng cô" cũng dã tràng Thua, bỏ nghề, rời sô bít Ý Nhiên

Trọn bộ sách dạy quản trị mạng từ căn bản đến chuyên gia

Hình ảnh
 Bộ này mình viết khoảng năm 2007-2008 theo chuẩn của Microsoft, bao gồm 4 quyển: MCSA 70-236 (264 Trang) MCSA 70-290 & MCSA 70-620 (323 Trang) MCSA 70-291 (305 Trang) MCSA 70-351 (262 Trang) Tổng cộng: 1.154 trang Thế giới bây giờ mọi thứ đều có sẵn, các bạn trẻ chỉ nhào vô DevOps hoặc sử dụng công cụ hỗ trợ mà thiếu hẳn kiến thức nền tảng. Bộ này rất hữu ích cho những ai muốn đi sâu vào quản trị mạng chuyên sâu cũng như là hiểu cách bảo vệ hệ thống.  Ngoài ra nó còn giúp quý vị hiểu sâu hơn về cách vận hành của những hệ thống như DNS, Mail Server để từ đó có những nền tảng kiến thức vững chắc để trở thành chuyên gia hệ thống.  https://drive.google.com/drive/folders/12cm7A8ATlza3LOSOLDDzkOhU8751xbbM?usp=sharing

Bà ơi

Hình ảnh
Thành phố Gò Công Nhành bông kỷ niệm  Mới sanh đã liệm  An hưởng được năm  Giờ mỗi cái rằm  Nhớ thương chồng chất  Có mỗi miếng đất  Đổi tám chục tên Chạy xuống chạy lên Chửa xong cái họ  Chuyện có bà nọ Mới mất tròn trăng  Con cháu lăng xăng Đổi Gò qua Phố Chưa đến ngày giỗ Phải đục lại bia Chính Kỵ bà dìa (*) Ngó quanh ngơ ngác  Mấy bây chơi ác  Làm khổ bà tao  Giờ cụ nơi nào Xin cho biết rõ Lòng trời sáng tỏ Hãy cứu bà tui  *: ngày giỗ 

Bất chợt

Hình ảnh
Hay đâu buốt lạnh khắp muôn phương Bất chợt mình ta giữa phố phường  Ngoài kia cứ ngỡ ngàng gió chướng  Mấy lạnh gầy vai… xót xa đương.

Lá thư mùa Thu!

Hình ảnh
Ráng chiều!!! Ráng chiều mùa này không còn là những vệt tím, dãy cam đan xen vào nhau nữa! Cũng hiếm khi là mấy tảng mây ngơ ngác, lững thững, vô vi ngày nào…  Tiếng còi tàu vọng vang giữa chập chờn, yên ắng đã không còn khiến con người ta hãi hùng, phẫn nộ như trước nữa! Lũ kiến vẫn đang cuống cuồng lạc lối nhau bởi mấy tấm màn sương rét mướt đương đoạ đày, ghì chặt lên mấy bước chân nhỏ bé thất thần, tội nghiệp… Mà em ơi, Thu về… mấy dấu cô liêu?! Con phố nơi anh sống đẹp vô ngần, láng nháng những căn nhà thưa thớt trầm mình dưới dãy đồi xanh um mà bịt bùng trong tầm mắt. Xa xa là mấy nhánh sông chợt rạng ngời và óng ánh đến say lòng.  Sông xứ này sao lắm kiêu sa và trập trùng quá đỗi? Tưởng chừng như sự ơ thờ của lồng lộng chỉ có ở lòng người đang khắc khoải bởi chia phôi chất chồng lên năm tháng… thì mấy khúc sông dài ngoằn mà móp méo nơi đây cũng có khác gì mấy! Thỉnh thoảng có mấy con ong rừng lò mò với đôi cánh ướt nhẹp bởi sương-tuyết làm xao động những lặng lẽ vốn dĩ ...

Thu sầu!

Hình ảnh
Em,  Ngót nghét ba năm xứ này rồi, thời gian vèo cái tưởng như suôn sẻ mọi điều thì lại có quá nhiều thứ đáng lo nghĩ. Nếu biết mọi sự đầy khó khăn thế này có lẽ anh không đủ can đảm để đến đây.  Nhớ em, mà cũng chưa từng một lần được ẵm thằng con, vậy thì mọi thứ dẫu đủ đầy, thừa mứa nơi đây cũng có ý nghĩa gì? Cuộc sống nơi này như vật vờ cho qua hết tháng ngày mong mỏi, lê thê, vô vị quá.  Anh chỉ biết cặm cụi làm, đọc và viết làm xàm nhiều thứ để đừng có khoảng trống nào cho suy nghĩ, muộn phiền hiện hữu. Càng cố bao nhiêu càng khiến những toan tính, lo âu vây ráp mình bấy nhiêu. Mệt mỏi thật!  Hai vợ chồng mình cũng ít nói chuyện hẳn, dường như mọi lúc gọi về thì thời gian tương tác đều dành hết cho thằng con, có chăng chỉ là vài ba cái nhìn chóng vánh, tư lự mà thôi. Vui đó thôi, để khi tắt điện thoại rồi nhiều suy nghĩ bâng quơ dồn dập kéo về.  Anh cũng không còn tâm trí thơ thẫn trau chuốt câu chữ như mọi khi, sự hốc hác cằn cỗi đang hiện diện vây bủa qu...

Giáo dục ve chai

Hình ảnh
Đi lượm ve chai Ngày mai tươi sáng Đi cho dãng háng Các-mác, Lê-nin Bán được mớ tiền Mua chai bò húc Được bộ "xúi dục" Khen tặng tung hô: "Con cháu cụ Hồ Ăn mày quá giỏi" Người nghèo mòn mỏi Tích góp ve chai Kiếm bữa qua ngày Cũng không yên ổn Giáo dục hổ lốn Chuyên nhặt ve chai Đứa chục ký ngoài... Đem về đổ đống Hiệu trưởng ngồi tổng: Đâu tám tấn hai Chia chác trong ngoài Há mồm ăn rác - Nhờ ơn của Bác - Nhờ đảng thông minh - Giáo dục nhiệt tình Cả trường lượm rác  #giaicapvosan