Em dỗi

Chút dỗi hờn đâu e ấp trên môi
Làn gió nhẹ chắt chiu từng ý ngọc 
Phân bua tự gã hoang đàng thất học
Ý vụng về câu cú ráp nào xuôi 

Và đôi mắt của trăng rằm sớm tuổi
Cặp kính tròn trao gửi những thờ ơ 
Là ghét anh sao cứ để trông chờ
Là tin nhắn theo tháng ngày vơi nửa

Anh níu áo, em dùng dằng tay ngữa
Châu sa dài đâu thắm dọc hàng mi
Phải chăng anh là kẻ chẳng ra gì?
Để em trách để em hờn em dỗi

Sài Gòn 2017