Hương tàn!

Ôi nhân sinh thiết tha mà gần gũi
Nào cuộc đời là giấc mộng phù du
Cánh chim hoang nặng vã dưới sương mù
Đâu một cõi thiên thu về dĩ vãng?

Hoa vẫn sống chan hòa cùng năm tháng
Buổi hương tàn đá cỏ mãi vương mang
Ánh sao đêm gọi lá chút mơ màng
Đưa ngọn sóng nhấp nhô từng đêm sáng

Nhân sinh hỡi! xót xa và bất mãn
Bởi thân vàng là mấy đỗi hơn thua
Vạn tâm toan đậm sau nét xinh thừa
Buông ý ngọc vỡ ra đời tay ngửa

Hoa vẫn sống để yêu đời thêm nữa
Chốn dương trần tận hưởng buổi sương minh
Vẫn chưa từng mộng tưởng kiếp lai sinh
Về với muối, nước trời đầy bản ngã

P/S: Cảm bài Thói Đời của Trúc Phương....
Ta cười cho thế sự cười
Ta vui trong những kẻ lười hóa trang