Lạnh thêm

Tôi muốn vẽ cho ấm hồng cuộc sống
Tôi muốn lòng nhẹ nhỏm những ưu tư
Muốn yêu thương tha thiết chẳng chần chừ
Muốn hờn tủi biến tan... là quá khứ

Ôi gác lạnh trong những ngày xa xứ
Ôm chiếc đàn tôi hát tiếng yêu em
Văng vẳng xa tiếng bước khẽ bên thềm
Đêm tĩnh mịch thắt lòng người thêm tủi

Chẳng buồn muốn đốt thêm vài thước củi
Lòng lặng rồi, đêm lạnh có là bao?
Lạnh làm vui cho ký ức dâng trào
Ngân khúc nhạt nghẹn ngào miền xứ lạ.

Bao yêu dấu đến nay thời xa quá
Nối cung đàn lưu luyến những ngày qua
Đọng trong ta bao tường tận, nua già
Là vốn quí, là thói đời sa ngã