Lục bát, lạc bút...
Thơ hỏng đi rồi Khoai Nướng ơi!
Chữ Muôn sao để với âm Đời
Xuân về trên khắp muôn nơi
Mà sao Đông mãi nửa vời chưa tan?
Chắc có lẽ Đông tàn quá muộn
Hay Hạ buồn cánh Phượng hoài Thu
Gió nào gió gọi vi vu
Nắng nào nắng rọi sương mù trên vai.
Đôi câu Lục Bát có dài
Mà sao lạc bút giữa bài hỡi Khoai?
Xuân nào Xuân của riêng ai
Sao Xuân chẳng đến hát bài yêu thương?
Chữ Muôn sao để với âm Đời
Xuân về trên khắp muôn nơi
Mà sao Đông mãi nửa vời chưa tan?
Chắc có lẽ Đông tàn quá muộn
Hay Hạ buồn cánh Phượng hoài Thu
Gió nào gió gọi vi vu
Nắng nào nắng rọi sương mù trên vai.
Đôi câu Lục Bát có dài
Mà sao lạc bút giữa bài hỡi Khoai?
Xuân nào Xuân của riêng ai
Sao Xuân chẳng đến hát bài yêu thương?