Ngóng Xuân!

Tận đâu gió thoảng dạt dào hương
Én lộng giăng đăng cả lối vườn
Ánh mắt buông xuôi tầm tiếc nhớ
Bờ môi ướt đẫm thắm khôn lường

Mai hời hợt thuở đương xuân sắc(1)
Dưa ngẩn ngơ về lúc hạ thương(2)
Xuân đến trong xuân là quá nửa(3)
Đông về đong lại chút tình vương(4)

* Bài nầy chơi chữ và âm tiết:
(1) Xuân = Xưng (mùa Xuân và sự kiêu ngạo)
(2) Hạ = Thôi (mùa Hạ và sự bớt giảm)
(3) Trông = Trong (trông chờ và trong lòng)
(4) Đông = Đong (mùa Đông và cân đong đo đếm)