Chủ không - Chổng khu
CHỦ KHÔNG - CHỔNG KHU
(Hát theo bài Mùa Thu Lá Bay của NS Nam Lộc)
Từ ngày bước chân sang xứ Hoa Kỳ
Biết bao oai phong cũng đành vứt đi
Cày ngày cày đêm quít-ken (weeken) nề chi
Cày lo trả biu (bill) nên nào dám phi (free)
Chorus:
Nhớ lúc xưa khi còn Việt Nam
Đời vẫn thảnh thơi còn ngủ trưa li bì
Làm tim-lít (teamlead), bao người nể nang
Ăn xài sang, có đâu e dè
Giờ thì chổng khu nơi chốn xa lạ
Tiếng Anh u ơ nói hoài chẳng ra
Tiền nhà tiền xe thẻ re-địch-ca (credit card)
Còn lo tứ tung nên cày chết cha
(loop) =======
Ngày vừa mới qua ngơ ngáo trăm điều
Vốn mang sang đâu có được bấy nhiêu
Phòng thì phòng se (share) bé như cầu tiêu
Tậu thêm chiếc xe cũ mèm xíu xiu
Chorus:
Món của Tây coi bộ không khoái
Thành thử cứ ăn mì gói cho qua ngày
Gặp pô-lít (police) quay đèn bắt vô
Sợ hụt hơi nói không ra lời
Vì mình đến đây tuổi cũng hơi già
Phải nai lưng trâu kiếm tiền tối đa
Học hành thì thôi để phiên người ta
Được qua đến đây sao còn thán ca?
(Repeat)
Bề nào giờ đây đã xương bọc da
Thì lo sấy-ving (saving) sau này sướng ra
./.
Tại hạ viết bài hát này để nói lên tâm trạng chung, cuộc sống chung của hầu hết những quý vị đang định cư tại Hoa Kỳ. Bởi lẽ không phải ai cũng sinh ra và lớn lên ở xứ tự do, giàu có này, muốn hoà nhập thì phải tận sức gấp nhiều lần người bản xứ. Thật vậy, từ chuyện đi chợ, đi bác sĩ, đi sửa xe, mở tài khoản ngân hàng hay tìm việc làm... đã không còn là chuyện đơn giản như những tháng ngày trước nữa. Phải cố gắng trong mọi sự để trưởng thành và hoàn thiện mình hơn.